Trang thơ PHƯƠNG DUNG (Hưng Yên)
MĐO – Một mùa hoa, một thành phố, một ký ức, một góc biển, một mái trường xưa… Tất cả là của riêng tác giả, của riêng Phương Dung. Rõ ràng là thế, nhưng lạ một điều khi ta đọc lên cứ thấy có chính mình trong ấy, mỗi người trong ấy, vừa chân thật vừa bảng lảng khói sương. Đó chính là cái khác biệt của thơ, của người thơ, sự cộng cảm của nghệ thuật ngôn từ. Hóa ra, thơ đâu cứ phải hàn lâm bác học, thơ thấu cảm chân thành, từ cái riêng mà tìm tới cái chung – như thế lại dễ sẻ chia, đồng cảm và đương nhiên thơ ấy sẽ nhiều bạn đọc…
Xin trân trọng giới thiệu trang thơ của Phương Dung, một nàng thơ Xứ Nhãn, hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Hưng Yên.
Nhà văn, nhà báo Khúc Hồng Thiện chọn và giới thiệu
BIỂN VEN THÀNH PHỐ
Biển giờ tìm chẳng đâu xa
Ngay trong thành phố ngàn hoa đón chào
Mây vờn trên đỉnh tháp cao
Nắng đùa đuổi gió lao xao ngày hè
Em về tìm chút tình si
Ngồi nghe sóng vỗ rầm rì bên tai
Nhớ anh… biển cũng thở dài
Nhớ em… lời hẹn một mai cùng về
Chiều nay nắng gió tràn trề
Nắm tay đi giữa bốn bề sóng xô.
NHỚ
Gió Đông về anh có lạnh lắm không?
Mà trong em cứ cồn cào nỗi nhớ
Những nồng nàn ta bên nhau một thuở
Nụ hôn trao e ấp mối tình đầu.
Đông đã về vạt nắng trốn đi đâu?
Để bên em hoa cũng vàng lối ngõ
Thấy bâng khuâng khi ráng chiều tím đỏ
Tóc em mềm hương đẫm cả hoàng hôn.
Ở nơi nào? Anh có nhớ em không?
Vạt cải vàng bồng bềnh thêm sắc nắng
Chỉ mình em giấu buồn trong khoảng lặng
Nhớ thật nhiều… nỗi nhớ chất chồng nhau.
MẬT HOA
Khắp vườn hoa trắng lay
Dập dờn sao đẹp quá
Từng đàn ong hối hả
Kiếm mật ngọt cho đời
Cơn gió nào rong chơi
Trên thảm hoa màu trắng
Mây bồng bềnh trong nắng
Thả nốt trầm lên tranh
Nhìn nụ hoa mong manh
Khi mưa rào rắc hạt
Giọt sương nào vương mắt
Cho lối về chênh chao…
MÙA HOA SƯA
Anh có về
cùng em ngắm hoa Sưa
Hương dịu dàng
phảng phất mùi con gái
Cánh tinh khôi
mỏng manh như vẫy gọi
Cứ bồng bềnh
trên góc phố dịu êm
Anh có về
nghe thành phố vào đêm
Sợi gió xuân
thoa phấn hồng đôi má
Dưới ánh trăng
quyến rũ lòng đến lạ
Cứ nồng nàn
thơm ngát mãi trong nhau
Anh có về
tìm lại những giọt Ngâu
Trên mắt ai
khi phương trời xa cách
Hoa anh trao
em ép vào trang sách
Vẫn còn đây
kỷ niệm chẳng phai mờ
Về đi anh
Hà Nội trắng hoa Sưa
Vẫn nhớ anh
về một thời trai trẻ
Con đường xưa
vẫn ngọt ngào như thế
Vẫn trắng trời
ngan ngát cánh hoa sưa
TRƯỜNG XƯA
Tôi về thăm lại trường xưa
Vẫn cây bàng cũ lá vừa chuyển nâu
Phượng xanh vẫy gió trên đầu
Tường rêu mái cũ đổi màu vàng mơ
Tôi về gặp lại thầy cô
Bảng đen phấn trắng bạc phơ mái đầu
Tìm về bài giảng đã lâu
Cho tôi hiểu lẽ nông sâu ở đời
Con đò dẫu chuyến đầy vơi
Vẫn mang ân nghĩa tình người qua sông
Trường xưa lưu bút tuổi hồng
Mãi là kỷ niệm cất trong tim này.
THEO CÂU QUAN HỌ
Theo câu Quan họ tôi về
Mầu xanh bát ngát làng quê bốn mùa
Gió vờn hoa lá đung đưa
Chị Hai lúng liếng bỏ bùa ngày xuân
Tương Đình Tổ, rượu làng Vân
Phu thê Đình Bảng tần ngần lứa đôi
Nem Bùi Ninh Xá người ơi
Trên trang giấy Điệp ngời ngời nét xưa
Hồ xanh liễu rủ lưa thưa
Sông Cầu nước chảy thành thơ cuối chiều
Hiền hòa cảnh sắc phiêu diêu
Bâng khuâng muốn ngỏ lời yêu lặng thầm
Hội dài suốt cả mùa xuân
Tay trong tay cứ tần ngần cỏ hoa
“Yêu nhau đứng ở đằng xa”…
Chiếc cầu dải yếm vắt qua nắng hè
Nghe câu Quan Họ tôi về
Máy reo lúa hát bốn bề xốn xang
Nhà cao đón ánh trăng vàng
Vùng quê Kinh Bắc khang trang mạnh giầu.
THĂM NGUYỆT HỒ
Sớm nay về ngắm Nguyệt Hồ
Nước mây hòa quyện ngẩn ngơ bao người
Hàng cây xanh mướt khung trời
Như bao nỗi nhớ cứ vời vợi xa
Phượng hồng rực rỡ đơm hoa
Cò chao cánh đậu ngỡ là ca dao
Lời ru của mẹ năm nào
Ghim vào trang sách ngọt ngào tháng năm
Hồ xanh cõng ánh trăng rằm
Đi vào huyền thoại ngàn năm chẳng mờ
Nét cong mềm mại ý thơ
Thả vào nốt nhạc neo bờ yêu thương
Về đây sao cứ vấn vương
Áo em trắng cả con đường thân quen
Lối nào ta nhấp hơi men
Tóc xanh buông xõa lưng mềm đợi ai…
Tác giả cùng các bạn văn, hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Hưng Yên trong Ngày thơ Nguyên Tiêu.
CHẠM MÙA
Đã xa rồi
những kỷ niệm thầm trao
Ta chơi vơi
khi Hạ vừa chạm ngõ
Màu hoa nào
tím cả trời nhung nhớ
Cánh rụng mềm
trên lối gạch xô nghiêng
Nhớ một ngày
hoa trắng cả miền riêng
Em dịu dàng
tinh khôi như màu nắng
Tà áo bay
trong gió chiều tĩnh lặng
Ngỡ lòng mình
òa vỡ trước mùa yêu.
HẠ LONG MIỀN NHỚ
Tháng Ba về
gọi nắng ấm về theo
Mùa xuân đi
rực trời hoa Gạo nở
Bông Bưởi thơm
gợi bao niềm nhung nhớ
Hạ tươi hồng
trong điệp khúc tháng Ba.
Có một người
giấu kỷ niệm ngày xa
Nụ hoa hồng
cất trong tim đỏ thắm
Lòng bâng khuâng
trước ánh nhìn sâu thẳm
Cứ nồng nàn
tím lịm cả hoàng hôn
Em có nghe
bản nhạc lúc chiều buông
Cung đàn trầm
trào dâng bao khát vọng
Hương mùa Xuân
cứ cồn cào, cháy bỏng
Đón Hạ về
gieo hạt nắng nồng say…
LỖI HẸN
Hạ đã về anh lỗi hẹn cùng em
Mùa đã sang lòng cồn cào nỗi nhớ
Cánh hoa buồn đưa hương theo làn gió
Gửi tình anh cho vơi bớt nỗi lòng
Ở nơi này anh từng phút ngóng trông
Hướng về em với ngàn lời nhung nhớ
Bao mùa hoa chúng mình xa cách trở
Bông Gạo nào rơi cánh vỡ trong tim
Xa em rồi nỗi nhớ cứ nhân thêm
Mùa hoa xưa dâng trào bao kỷ niệm
Dòng sông xanh ngợp trời hoa Xoan tím
Cứ thẫn thờ theo làn gió mênh mang .
Ngày anh đi mang theo sắc hoa vàng
Loài hoa yêu mắt nhung huyền say đắm
Em có nghe giữa khung trời xanh thẳm
Nỗi nhớ em cứ thổn thức dâng đầy .
Ngày Thơ Việt Nam tại Hoàng thành Thăng Long – Hà Nội (năm 2023).
BIỂN SAY
_ PHƯƠNG DUNG _