Thơ Ngô Bá Hoà với “Đôi mắt Sana”
Ngô Bá Hoà sinh năm 1987 tại Lạng Sơn, hiện đang sinh sống tại Hà Nội. Nghề nghiệp: Biên kịch, Biên tập viên, Trợ lý đạo diễn, Viết văn…
Tác phẩm:
+ Lớp học mùa mưa (tập thơ) NXB Hội Nhà văn 2009
+ Cánh đồng cỏ úa (tập thơ) NXB Văn hoá dân tộc 2014
+ Cánh đồng cỏ úa (tập thơ) NXB Hội Nhà văn (tái bản và bổ sung) 2020
+ Đôi mắt Sana (tập thơ) 2022.
Giải thưởng:
+ Giải thưởng VHNT Hoàng Văn Thụ tỉnh Lạng Sơn lần II năm 2009, lần III năm 2014
+ Giải thưởng Tác giả trẻ 2009 của Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam
+ Giải thưởng thơ năm 2014 của Hội VHNT Các DTTS Việt Nam
+ Giải A cuộc thi thơ Tạp chí Văn nghệ Xứ Lạng 2014.
+ Giải Bút trẻ của Báo Pháp luật Việt Nam năm 2012.
“Đôi mắt Sana” là tập thơ mới nhất của Ngô Bá Hoà dự kiến ra mắt vào tháng 1/2022, gồm 56 bài thơ tình. Minh Đạo online xin giới thiệu với quý bạn đọc chùm thơ mới, rút từ tập này.
Đôi mắt Sana
Như đã quen từ thuở trước
đôi mắt Sana thoáng nhìn
thức dậy ký ức chưa hiện hữu
miền rung cảm đầy tim
Đôi mắt Sana trở về thanh xuân
thương yêu vô hạn
trong veo mặt hồ bóng cạn
nghiêng sợi nắng gầy
Sana tìm mình trên đường chỉ tay
tôi tìm Sana trong ngày chưa tới
đừng đến đây điều đang đợi
sợ khi đến rồi tôi lạc Sana
Hồi tưởng trong đêm êm bản tình ca
mùa hạ của em nồng nàn hoa sữa
mặt hồ cạn thu lạnh như ngọn lửa
ngọn lửa Sana đốt vạn đông dài
Xin đừng ghé qua những buổi sớm mai
đêm sâu lâu câu dòng hồi tưởng
giấc mơ mắc cần cá bơi sặc nước
tôi mắc giấc mơ đôi mắt Sana…
Điều chưa biết
Anh không biết mình đã bắt đầu từ đâu
và như thế nào
lời nói ngọt ngào
làm lý trí không ngăn được trái tim thổn thức
Em đến thật bất ngờ như một cánh hồng hoa
giữa sa mạc anh đầy xương rồng rỉ máu
cảm giác anh chưa từng che dấu
tỏ cùng em suốt câu chuyện đêm dài
Rồi thẫn thờ ngồi giữa sớm mai
ngắm nhìn em như chưa từng nhìn ngắm
em thích hoa hồng nhưng mùa đông lạnh lắm
hãy để anh ôm phía sau lưng…
Một cuộc hẹn đủ làm anh bâng khuâng
đủ thao thức bao thời gian ngóng đợi
ngày chưa tới mà em đã tới
anh không biết mình đã bắt đầu từ đâu!
Đồng hiện
Em buồn khi trái tim lạc nhịp
nhốt đêm trong đáy mắt không vui
niềm đau vỡ ra như hạt dẻ rang quá lửa
chưa chạm tay đã tự tách môi cười
Đêm trườn theo bóng người
dần khuất
bỏ mặc tiếng thở than
đồng hiện dưới trăng
sự thật và giấc mơ cùng khóc!
Người đàn bà mất ngủ 1
Không khoảng trống nào lấp nổi nỗi cô đơn
sự giằng xé giữa thực tại và quá khứ khiến tương lai mỏi mệt
đêm hoang hoải nghĩ suy
Nỗi nhớ đầy căng mi
người đàn bà mất ngủ
Ở biên giới yêu thương vẫn đang từng ngày xê dịch cột mốc
ngọn gió xưa bật khóc
chạm vào đâu cũng đau
Người đàn bà mất ngủ đã lâu
hạnh phúc rong rêu, niềm tin hoá thạch
chút buồn tơ vương muôn trùng khoảng cách
Đêm nay,
tôi muốn lạc vào em
một thế giới thân quen
chứa toàn điều xa lạ
hình như tôi vấp ngã
trong sự mất ngủ của người đàn bà…
Người đàn bà mất ngủ 2
Có phải em đó không?
người đàn bà mất ngủ
Tin nhắn Messenger đang đánh lừa cảm giác
chờn vờn với ý nghĩ quẩn quanh
em đã lấp đầy anh
bằng những ký tự xếp thành nỗi nhớ
Cô đơn chẳng phải khi không có ai bên mình
cũng chưa hẳn cứ có ai bên mình là cô đơn sẽ hết
niềm rung cảm đã chết
cạnh ai cũng cô đơn!
Em phơi giọt lệ trong đêm
càng phơi càng ướt
niềm tin trầy xước
dọc ngang như tấm bản đồ
buồn lô xô
chất chồng lên nhau nỗi đau trầm tích
Messenger ì ạch gửi đi lời thức
đường truyền phủ đầy sương
dẫu trao cả trời thương
thì điều anh nghĩ về em không dung lượng nào chứa đủ
người đàn bà mất ngủ
có phải em đó không?
_ Ngô Bá Hòa _